相授 xiāng shòu
1.互相授受。2.相传授。相状 xiāng zhuàng
相类似。相浼 xiāng měi
求托。相扑手 xiàng pū shǒu
1.亦作"相朴人"。亦作"相扑手"。2.以相扑为业的力士。相摩 xiāng mó
1.亦作"相靡"。亦作"相磨"。2.互相摩擦。3.互相切磋。相击 xiāng jī
1.互相击刺;彼此攻打。2.互相碰撞。相商 xiāng shāng
(1)互相讨论、协商、商议照相版 zhào xiàng bǎn
应用摄影术制成的印刷版的统称。种类很多,如三色版﹑玻璃版﹑锌版﹑石版﹑照相铅版﹑珂罗版等。傅相 fù xiàng
1.古称辅导国君﹑诸侯王之官。汉诸侯国有太傅,景帝中五年令诸侯王不得治国,改丞相曰相,通称傅相。2.辅佐。3.指佐理或侍奉。离相 lí xiāng
1.佛教语。谓离开色相。善相 shàn xiāng
相貌和善。相思树 xiàng sī shù
1.相传为战国宋康王的舍人韩凭和他的妻子何氏所化生。据晋干宝《搜神记》卷十一载,宋康王舍人韩凭妻何氏貌美,康王夺之,并囚凭。凭自杀,何投台而死,遗书愿以尸骨赐凭合葬。王怒,弗听,使里人埋之,两坟相望。不久,二冢之端各生大梓木,屈体相就,根交于下,枝错于上。又有鸳鸯雌雄各一,常栖树上,交颈悲鸣。宋人哀之,遂号其木曰"相思树"。后因以象征忠贞不渝的爱情。相齿 xiāng chǐ
1.谓依据某种标准排列序位。相覔 xiàng mì
1.亦作“相觅”。寻找。2.相邀;相请。相优 xiāng yōu
互相调笑戏谑。相中 xiāng zhòng
(1)看中相混 xiāng hùn
1.亦作"相溷"。亦作"相混"。2.互相混同。相思木 xiāng sī mù
木名。相蒙 xiāng méng
1.互相欺骗;互相隐瞒。2.相关联;相符合。相熟 xiāng shú
(1)〈方〉彼此了解、相识;由于互相接触得多而熟悉相杀 xiāng shā
1.相互残害﹑杀伤。2.相互制约。相圃 xiāng pǔ
1.矍相圃的省称。孔子习射处。《礼记.射义》:"孔子射于矍相之圃。"2.泛指习射处。相如草 xiàng rú cǎo
据《史记.司马相如列传》:"相如既病免,家居茂陵。天子曰:'司马相如病甚,可往从悉取其书,若不然,后失之矣。'使所忠往,而相如已死,家无书。问其妻,对曰:'长卿固未尝有书也。时时著书,人又取去,即空居。长卿未死时,为一卷书,曰:"有使者来求书,奏之。无他书。"'其遗札书言封禅事。"后因以"相如草"比喻散佚的名著。相吏 xiāng lì
汉代辅佐诸侯王的官员。圆相 yuán xiāng
佛教徒参禅,在地上或空中画一个圆圈,叫"圆相"。