back_img
好工具
>
古诗>诗词

和刘实之喜雨

[宋代]黄干

jiǔ
zhōngchángruòjiāofén
fēizūnjiǔ
gāotánglùnwén
chénliǎozhī
xuézhíliáoyún
niànnóngshì
gāoyóuwèijūn
dōngjiāo西chóu
dǎohànfēnfēn
chángniányuèshī
shějiēméizhēng
hànchěngwēinüè
zhūmíng
fēngbǎizhēnsòng
tiánfēishén
jiàfēilóng
wànbēn
zuòzhèngcháng
yǎngzhānbáiyúntún
tóngshàng
lánggānshēng
qīngshēngxiàn线liú
hòngdòngpénqīng
zhī
biàn便xiǎngbǎishìyíng
tóngsuǒzhuóláo
wéichóujīn
zhūmǎnqián
qīngxīn
jiǔchuán
zuòwéijūnxīng
chóngliǎoshí
jiāngliáopíng
qièkǒngjūnshī
chóushārén
查看更多 ∨
黄干

黄干[宋代]

(1152—1221)宋福州闽县人,字直卿,号勉斋。黄瑀子。少从朱熹学,熹以女妻之。及熹病重,以所著书授干,托传其学。以荫补官,历知新淦县、汉阳军、安庆府等,多有惠政。曾讲学于白鹿洞书院。后召为大理丞,不拜,归里授徒讲学以终。卒谥文肃。有《勉斋集》。

back_img
功能直达
分享
反馈
热门应用
学习教育
好工具推荐