back_img
好工具
>
古诗>诗词

番禺调笑

[宋代]洪适

duìgàiwénlǐngfēnjiāng
shuōfānzhī
zūnshǔ
jiànnánbǎizhīgāoqíng
zhíshìqiánwén
xīnér
gōngshāngzòu
tiáoxiàocháng
yángxiānhuángwāntóushēngBB227788BB227788rán
yúnshēnchǔfēiyān
yángzhísuìfēnjǐn
kuàikōnglièxiān
téngkōngchítóng
jiāruìnéngmíngzhuóqián
rénchìshíhuìzhònglái
zhìhángjīnzuìnán
nán
xiántóng
huángwāntóuténghǎo
yángzhísuìshénxiān
shìjiānzhēng
shuāngzhìhángjīnyóu
jiāruìliúchuán
yàozhōuchuánwénnánhànxuéfēixiān
liànyàomíngzhōuzhìdiébiān
hánzàohuǐzōng
xiánhuānián
wéijiǔyàochányánshí
cùncùnlúnzhàntiān
huàqiáocǎifǎngliètíng
chángbāngrénzuòhánshí
hánshí
rénzhī
jiècǎolínliúluóyǐn
yángchūnyǒujiǎosēnshuāng
huānshēngyáng
zhōubiānyàozàochéngchén
jiǔyàoshí
hǎishānlóugāolóubǎichǐěryánchéng
xióngfēngjīnmèiqīng
yúnlóngshānzhāo
hǎitāoqīnàncháoshēng
lóuqiánxiāoshēngxiāng
guīqiángpáituó
xìnguānliánbànghuí
wàngzhōngshānjiēhuò
huò
guīfānguò
chuīxiāoxiāngyīng
lóuqiángāolàngfēngxiān
chàngshēngshānzuǒ
chuángyāoyuèqīngyún
chénfēitánjīngzuò
xīnxiàngnánguóyīnghuázhòngfāng
xīnshēngjiàshuāng
wèizhīchánguìnéngxiāng
shìrénjiāncǎoxiāng
qīngjiéruǐchángyíngsuì
piànruìyúnyíngbǎo
shuǐshěnwéishèwéi
shèngsānxūnmíngshì
míngshì
huāèr
gāoqīng
liánfāngruǐ
piànyúnshēngbǎo
xièshěnsuìshèxiāng
shèngxūnchéngxīn
zhāohàntáiwèituófān
yuǎnwángrén
zhīyòngyánhuíjuéqiáng
suìlíngEEAA22EEjiéhuànjīn
shǐ使guīshíqiānjīntuó
zhāohànxīnqīngkuíhuò
gāotáiqiēxīngchén
hòudàidēnglínzòuyīn
yīn
chuánjiāzuò
gàihǎijīngchuángkāiguān
xiáfēiqīngyóu
hǎoshìdēnglínháng
dāngshízhāohànxīnqīnghuò
wàngduànchángānchéngguō
tíngzhīkǒukòngnánmíng
shuízáoshānjiānzhùtíng
kuībèiquējiāolóngyuè
yuǎnjiànsāngzhāoshēng
shènlóupiǎomiǎoqíngtiān
péngbīnfānjièfēngshì
péngláiwàngqīn
ānqīngzhōulíngruòshuǐ
ruòshuǐ
tiān
xiāngzhī
gāotíngdōngwàngyáng
gǎogǎochénguāngchū
péngláiwǎngníng
zhǎntiānpéngchì
jiànjiànqīngquánxiēshēng
chāngduōjiéshíqīng
ānjiàdānxiāo
wànxiāngchuánhuàchéng
rándānzàoliúyánxué
táozhúliánshānxiānjìngbié
niánniánzhèngyuèsǎosōngguān
fēigàiqīngchéngshǎngjiājié
jiājié
chūchūnyuè
fēigàiqīngchéngzūnliè
ānjiàzhāojīnquē
dānzàofēnliúyánxué
shānzhōnghuāxiàoqínhuángzhuō
diàn殿huāngliángshè
tānquánguānglángànjiāofán
zhōngyǒutānquányǒngshímén
bēibiàn便shǐ使rénxīngǎi
shǔjīnzhūwànshìhūn
jìnshíxián
zhuóshuǐshīxīnzhuǎn
zhījīnfāngbǎishànzhēnqīng
quángōngyǐn
yǐn
tānquánshuǐ
shānjuānjuāngān
huái怀jīnshìbǎosuírén
wǎngshòuèmíngnán
zhēnqīngfāngbǎiduān
wèishǐ使jūnzhuānměi
shěnxiāngyánwànguóchǐxiāng
DD112255zǎiguīláiyǒuháng
shuírénzuòfāngxīnguān
jīnqièníngpiàncáng
yǐnquántàishǒuhuíguāshù
sōusuǒyuèzhuāngzhōuwèi
huìcóngbàngyán
shěnxiāngtóushēn
shēn
tíngzhōuchǔ
zhīkǒngyuèzhuāngxiāngrǎn
xiāngjiàn
tóuzhùshuǐzhōngguī
línggōngzǎowǎnhuízhāozhù
chíliúmíng
qīngyuǎnxiáyāozhīchǐliùdàinánshuāng
bìnfēnghuánqiǎozuòzhuāng
rénjiānshānjiān
shēnzàixiāngxiāng
nánláiwànzhōuchūxiē
sānxiázhòngguòjiǔbié
huánliúzhùzhuìxiāng
guīxiàngqīngshānxiàomíngyuè
míngyuè
zhōuchūxiē
sānxiázhòngguòjīngjiǔbié
huánliúrénjiānshuō
shīchángqiānjié
xiāngzhāoliúquányān
suǒqīngshānchóujué
nánhǎi
fánhuázuì
chéngguōshānchuānxiónglǐngwài
zōngjiāhuàchuíqiānzǎi
zhúbānbānzài
yuánrónghǎoxīnshēnggǎi
tiáoxiàohuāqiánfēnduì
gāohuì
zūnléiduì
xiàoyǎnróngrónghuípànlài
yánchàngméiwāndài
xiángfèngjīngluánduōtài
qīngfēngyòngqiánmǎi
zuìfángdǎozǎi
qiǎnduìshíméizhēngyànyǎnhéng
DD7744BBxiùhuífēngchéng
jiàngpiāohuāxiāngjuànsuì
yuèlínquèliǎngsānshēng
zhōng
xiāngjiānghǎo
查看更多 ∨
洪适

洪适[宋代]

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。

上一篇:满江红

下一篇:句降黄龙舞

back_img
功能直达
分享
反馈
热门应用
学习教育
好工具推荐