back_img
好工具
>
古诗>诗词

送李经·髯张元是人中雄

李纯甫

ránzhāngyuánshìrénzhōngxióng
jùnpánqiūkōng
guàishòusōng
lǎogǎnyīngfēng
gēngzhùduǎnzhōushíhuǎnjiá
zhìnángyǎnyuè
zhuótóumiàntiě
shuōwèiqióngshuō
qíngxiāngèzhēngzhēng
èrháotóngjūnyòuliánhéng
píngshānzhíjiàngjīng
rénjiānyǒuājīng
ājīngguītiānxiàshì
tóufēngsānqiān
zuìdǎozhéxiānyuán
shíjièbīnggōngèr
zòngyǐngāoyànshìzhōng
xiāngshìxiàoshēngchūnfēng
rénzēngguǐchóutiāngōng
jìngduóhuánliáodōng
duǎnzhōuzuìbié
ránzhāngzuòchōngguān
ājīnglǎolèiqiū
zhīyǒupíngshānjiàn
jiàn
jiàn
rénfēi鹿jiāng
qiūtiānwànmíngyuè
西fēngchuīmèngfēiguān
xīngěnggěngxuānyuánjìng
yòngérjiānxiāng
yǒuzhìzhìsānshí
méijiézhījiānjiàn
查看更多 ∨
李纯甫

李纯甫[金代]

(1185—约1231)金弘州襄阴人,字之纯。初工词赋,后治经义。章宗承安二年经义进士。两次上疏,策宋金战争胜负,后多如所料。荐入翰林。宣宗时,不受权相术虎高琪荐擢,以母老为辞,官至京兆府判官。学术文章为后进所宗。中年即无仕进意,旋即归隐,日与禅僧士子游,以文酒为事。虽沉醉,亦未尝废著书。有《中庸集解》、《鸣道集解》等。

back_img
功能直达
分享
反馈
热门应用
学习教育
好工具推荐