back_img
好工具
>
古诗>诗词

亚元舍人不替深知猥贻佳作三篇清绝不敢轻酬

[唐代]徐铉

hǎilíngchéngchūnzhèngyuè
hǎipànzhāoyángzhàocánxuě
chéngzhōngyǒudēnglóu
yáowàngtiānbiānbáiyínquē
báiyínquēxiàyīngyīng
diāoānxiùchéngmíng
chāngménxiǎojīngyǐng
chífēngpèihuánshēng
chǔzhuīfēijiējùnyàn
dāngniánshìróngjiàn
huái怀qiānzhòuzuòwēigōng
fénxiāngzhímíngguāngdiàn殿
wángyánjiǎnjìngguānxián
pénghǎoyīnqínduōwǎnghuán
xīntíngfēngjǐngdōngluò
mánglǐnglínquánběishān
guāngyīnànbēi
zhíwèifángtánxiàojiān
yǒushíyāobīnxié
zàoménwènfēishì
hānjiàoxiàojīnglín
zònghéngdòngqiān
rènyínjiànzhuǎngēngchóu
jīn
liánzhūguìxiánqiěcái
shíqíngwàngliǎngcāi
bǐngkuángjuànxìng
biǎnliángduōyánréngbáomìng
tūnzhōulòuēn
chéngfēixìng
zhāoxiāowéiqiān
dànqīngyúnqiān
hóng鸿biéyànfēi
zhēliǔpānhuāliǎng
lóngkǒuwènjīn
guāshānjiāosòngchūn
báishājiāngshàngzēngháng
qīnglínhuāfēnfēn
hànhuángxìnghuízhōngdào
niúyángfāngcǎo
jiùzháizhòngyóujìnhuāng
rénxiāngjiànduōshuāilǎo
chánzhì
shānguāngqiáo
fēngxiāoxiāo
hángbēixǐngcánmèngduàn
zhēngwèihúnxiāo
hǎilíngjùnzhōngtáotàishǒu
xiāngféngběnshìsuíhángjiù
zhàshēnbàikāiméi
quèwènxīnqínhuánzhíshǒu
jīngshuǐxièzuìqīngyōu
shuìzhēngchēliáozhùliú
ménguòxièlái
zhīēnshěngfēnkuānyōu
jùnzhāishèngjìngyǒuhòuchí
shāntíngyīncānchā
yǒushízuǒláixiāngzhào
báifēishāngrènsuǒwéi
duōcáitàishǒunéngzhuā
zuìsòngjīnchuánjiān
jiǔhāněryǎnshēnghuā
zànjīnghuáhuānhuìchǔ
guīláiguǎnhuánduān
qīngfēngmíngyuèchuāng
qīnqīnliújǐngfēngyún
tiānwàngduànrénshū
chūnláipíngjiànfāngtàn
yǎngtóujiànnánlái
hóngjiānduòqián
yǐnjǐngchángmíngyǒuyán
kāijiānshìxiāng
nǎishìduōqíngqiáoyuán
duǎnyùnsānpiānjiējué
xiǎoméiqíngpiānqiē
jīnlántóufēnjiān
yíngōuzhìxiùzhōngnánmiè
zuìhòukuángyán
gǎnjūnzhīxiāng
chángqīngzēngzuòměirén
xuánchéngjīnyǒugōngshī
bàozhāngtuōhuánjīngxìn
zhuōzhǐqióngqíngwèijìn
zhēnzhòngyúnxiāngchénqiáo
jiěshūguòcuòxiāngwèn
níngmàiyàozhàichóu
zhīhènshūxiāolìn
yóuchǔdāngshítóng
huānjīnliǎngchéng
tiānshàngyīnglián
shírénwèiyàocháoyángxióng
zhōngjiānfēng
piānpiān驿hángchén
xiàngzhōngzhāoxièrén
wéishuōxiāng
查看更多 ∨

亚元舍人不替深知猥贻佳作三篇清绝不敢轻酬翻译

【原题】:
亚元舍人不替深知猥贻佳作三篇清绝不敢轻酬因为长歌聊以为报未竟复得子乔校书示问故兼寄陈君庶资一笑耳
徐铉

徐铉[五代]

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。

back_img
功能直达
分享
反馈
热门应用
学习教育
好工具推荐