back_img

正字南仲祭诗

[宋代]周文璞

zhāoyángzuòèdōng
chóuyúnníngshàngcāng
duò
mǎngwéngōngsāng
zhérénkùnzhōngshòu寿
wèigàozhěkuáng
zhí
zhíchōugāncháng
yòuwénliǎnhún
màoqiáng
huánshènwēi
jīngyáng
zhāowěihòu
qiānsuìhuántiāncháng
éguānxièchéngjūn
shèwēiáng
liánjiànzhōngshū
jiǎnxiàocáng
xiàngwěishíxiàowèi
piānbiānjiāláng
línyóuhēi
fèngmínxiāohuáng
wéichūdiǎnjùnxué
xiěbàngshāng
diégāoshān
dǎngyànkōngxiāowáng
lǎojiě
xīnréngōngjuéháng
zhuózhuózǎohuǒ
shǐ使zhànzuòcháng
jìngfèngmiànduì
shèjūnwáng
kuìlínxuānēn
qiónglíncuīdòngliáng
wǎngzhěliúchuán
shèngxiánshīfáng
tuílièzàiyǎnqián
chuàngyáoxiāngwàng
èrhuòjìngshì
shíjīnpèiháng
chángqièchēng
xiǔhuìgǎnjiāng
shùjiàolòu
cǎixiécānchāxiāng
suīdiānpèiyōu
mèngmèigǎnwàng
fānshuōdàiduì
ànshùwēimáng
jiēshèngzhuàngshí
qīngěrshūcōngmáng
dànjuéqīngzhuó
ānzhīwéishēng
zhìdàisuì
luólièzhìqièxiāng
qiánniánzhòngjiǔ
西guījiùtáichéng
mēngsuǒxīnyǒng
luánsuōzhǐbànzhāng
juàntóuyín
chíxiànxiōng
chēngzhūliǎng
féngrénbiàn便zēngpíng
chūshìgǒngluò
wén西jīng
dǐngxiětāotiè
ròuchìliǎngcháng
kuǎnliú
zhènshuājiāyuànxiáng
chíshuǐzhèngqīngjié
yànluànzònghéng
shíwǎn
xuánmèiqiūyáng
yǐnshēngxiè
hòubiéyāng
mìngzhīfǎn
píngfēiwǎnyīng
shū
dàndànxiànchéng
ěrsōusōngjiànwēi
hàishìxiáng
jǐnxiàng
shìxiǎochuánchéng
tòngjiǎn
yīnwéiwénzhāng
zhàowàngjiāng
zhēnchuān穿huāng
pǒuguǐ
xiāngzhìshǐcuàngēng
jǐngxīn
dǒuwèiqiānqīng
shéiliàochéngyīng
cáijiānyuèyíng
chìchújiézhuàn
xiūpángāofāng
zhōngfēidòng
lòuxiàlóutáng
huájiànkuízhān
{{zuǒyányòujiàn}}{{zuǒyányòujiàn}}tuōjīngyíng
kǒngqíng
shēnhángdāng
xiéwángshě
áoguìwángyāoxiáng
guódiǎnzuǒqiū
xiàshōuhuíshāng
shīménxiūlěi
tòngyōuróng
téngbàoshūchāochàng
xuēzhuànfāngshīháng
màohóngzhuànzhuì
pángyuèguāng
ménbiànhuàjiǔ
zhǐchǐwèiliáng
pínchènguǒhuǎn
ǒuránzhíqīngmíng
hánsònghúnlái
yánjiànqīnqíng
shúshíyòujiètuī
bēiháohòuhuáng
liàngxīn
shùxiàxīnxiǎng
查看更多 ∨

作者简介

作者简介
周文璞

周文璞[宋代]

周文璞(约公元1216年前后在世)字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹等,阳糓(今属山东)人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定中前后在世。祖上农事耕桑。祖、父随宋室南渡而流落江南。他在宁宗时曾任过溧阳县丞,后隐居于方皋,穷困潦倒。与南宋著名词人姜夔友好。著有《方泉集》四卷。《四库总目》张端义极称他的灌口二郎歌、听欧阳琴行、金铜塔歌,以为不减李贺与李白。词存二首。

  • 《一翦梅》
    风韵萧疏玉一团。
    更著梅花,轻袅云鬟。
    这回不是恋江南。
    只是温柔,天上人间。
    赋罢闲情共倚阑。
    江月庭芜,总是销魂。
    流苏斜掩烛花寒。
    一样眉尖,两处关山。
  • 《浪淘沙题酒家壁》
    还了酒家钱。
    便好安眠。
    大槐宫里著貂蝉。
    行到江南知是梦,雪压渔船。
    盘礴古梅边。
    也信前缘。
    鹅黄雪白又醒然。
    一事最奇君听取。
    明日新年。
  • 《岸帻》
    岸帻坐亭皋,休嗟命不遭。
    通幽文似呪,招隐句如骚。
    日下桃花热,风低鹤背高。
    真游穷不尽,只是酌芳醪。
  • 《跋钟山赋二首》
    丁年写了钟山赋,举向禅宫入定僧。
    僧却为余言未好,扶行同谒晋诸陵。
  • 《跋钟山赋二首》
    往在秦淮问六朝,江楼只有女吹箫。
    昭阳太极无行路,岁岁鹅黄上柳条。

猜你喜欢

back_img
功能直达
热门应用
学习教育