虞美人
碧苔深锁长门路,总为蛾眉误。
zì lái jī huǐ gǔ néng xiāo, hé kuàng zhēn hóng yì diǎn bì shā jiāo.自来积毁骨能销,何况真红、一点臂砂娇。
qiè shēn dàn shǐ fēn míng zài, kěn bǎ zhū yán huǐ?妾身但使分明在,肯把朱颜悔?
cóng jīn bù fù mèng chéng ēn, qiě zì zān huā, zuò shǎng jìng zhōng rén.从今不复梦承恩,且自簪花,坐赏镜中人。